25/12/14

Đời lính




ĐỜI LÍNH                               Đỗ Hồng Khiết 
                                 Hội viên chi hội truyền thống TT Cổ nhuế
(Trường Ca)
(Tặng đồng đội tôi: Trung đoàn 132 anh hùng)
thuộc Binh Chủng Thông Tin Liên Lạc


* * * * * * *
Một thời vì nước vì non
Tuổi xuân hiến trọn mãi còn âm vang
Xả thân vì nước sẵn sàng
Đuổi quân xâm lược chẳng màng công danh
I. TIẾNG GỌI NON SÔNG
Kháng chiến chín năm liền gian khổ
Bao xương rơi máu đổ tràn đầy
Mới giành được nửa nước này
Miền Bắc giải phóng dựng xây hoà bình
Miền Nam vẫn chiến tranh tiếp diễn
Bom Mỹ kia cùng Diệm tay sai
Mưu đồ xâm chiếm đất đai
Chia đôi nước Việt, phân hai sơn hà
Lê máy chém khảo tra đàn áp
Diệt dân sinh chà đạp nhân quyền
Hành quân càn quét liên miên
Đầu rơi, máu chảy,... khắp miền Nam ta
Chúng gây chiến cả ra miền Bắc
Với âm mưu dập tắt ngọn nguồn
Hậu phương chi viện tiền phương
Đông Dương thành một chiến trường thương đau
Khắp làng, phố một màu tang tóc
Suốt ngày đêm đạn rắc bom rơi
"Con ma", "thần sấm" rợp trời
Cầu đường nhà máy khắp nơi tan tành
Bao sinh mạng dân lành ngã xuống
Bao em thơ chết uổng, chết oan
Căm quân giặc Mỹ bạo tàn
Thù chung ghi tạc tâm can mọi người
Nhớ thủa ấy đầy trời bom đạn
Từng gia đình ly tán điêu linh
Trai thời ra trận chiến chinh
Gái thời sản xuất hết mình "bằng hai"
Già với trẻ ngày dài gian khổ
Sơ tán đi bớt đổ máu đào
Tình người sâu nặng biết bao
Chung tay đánh Mỹ trí cao vô ngần
Bác Hồ gọi toàn dân đứng dậy
Quyết đấu tranh giữ lấy tự do
Độc lập - áo ấm - cơm no
Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào
Toàn dân phất cao cờ chống giặc
Lệnh tòng quân “vọng khắp non sông”
Tôi đã dùng máu viết đơn
Xung phong ra trận chẳng sờn chí trai.
II. CHIẾN TRƯỜNG KHỐC LIỆT
Súng với đạn quàng vai nặng trĩu
Lưng gồng lên bởi địu ba lô
Trường Sơn rừng núi nhấp nhô
Hành quân ba tháng, kịp giờ hội binh.
Một buổi nọ thình lình gặp thác
Dòng Xê Pôn nước bạc mênh mông
Nóng lòng: nước có rút không
Con nai rừng cũng chạy vòng đợi sang
Lệnh chặt cây kết làm bè mảng
Lính hò reo bởi sáng kiến hay
Thế rồi có chuyện không may
Thằng Phát bị nước cuộn xoay cuốn rồi
Đức trù nhanh nhẹn bơi tăng tốc
Vì đồng đội mà dốc sức ra
Sau hơn cây số đường xa
Sắp kề miệng thác trù đà tới nơi...
Lính trung đoàn chúng tôi hăng hái
Mặc nắng mưa đạn vãi bom rơi
Đồng lòng ý chí sục sôi
Vì dân dẫu hiến dâng đời xá chi
Đã cầm súng một khi ra trận
Vì tự do độc lập quyết giành
Trường Sơn núi đỏ rừng xanh
Chiến trường vẫy gọi hát hành quân xa
Lính thông tin biết là gian khổ
Luôn đi đầu dễ đổ máu hy sinh
Đói ăn sốt rét hoành hoành
Khó khăn khắc phục hoàn thành đường dây
Tới Cu-xếp đầy bom Mỹ rải
Qua Cu-thùa đạn vãi như mưa
Mậu thân - nổ súng giao thừa
Lại lời bác gọi - đúng giờ tiến công
Trung đoàn tôi hợp đồng tác chiến
Lính thông tin ẩn, hiện như thoi
Nối dây truyền lệnh kịp thời
Chiến dịch thắng lợi, chúng tôi góp phần.
Sau Mậu Thân địch dần ngóc dậy
Phản công ta, biết mấy cam go
Đói dài, bụng nhỏ, đầu to
Lính ta lắm bận lần mò kiếm ăn
Tôi được liệt tay săn thiện nghệ
Sách súng đi về phía rừng sâu
Trườn bò ẩn lấp hồi lâu
Bắn được con khỉ hay đâu tối rồi
Vội kiếm chạc cây ngồi chờ sáng
Chịu “gội” mưa xả láng tơi bời
Vẳng nghe như khỉ trách tôi
Nhẫn tâm giết một - bắt đôi chia lìa
Tôi súc động đầm đìa nước mắt
Tự hối mình: thật mất lương tâm
Lạy trời lạy đất trách thầm
“Từ nay chẳng còn dám lần nữa đâu”
Một lần khác dẫn đầu tiểu đội
Bụng đói meo, lặn lội rải dây
Ô kìa! quả bứa đầy cây
Lính ta hò hét, hái ngay chén liền
Lát sau, cùng đảo điên say bứa
Miệng thi nhau nôn mửa, rên la
Quay cuồng, lăn lộn cả ra
Mật xanh, nhớt dãi trộn pha mật vàng
Sau sáu tháng, chỉnh trang lương thực
Cả trung đoàn nhằm hướng xứ Thanh
Dưỡng quân, rèn cán, luyện binh
Lại vào nam bởi tình hình đổi thay
Đất Trung Lào qua đây giúp bạn
Sân bay hoang, dựng lán tạm ngừng
Lệnh trên chuyển gấp vào rừng
Bê năm hai đánh, nếu dừng chết toi.
Đại đội cử tôi cùng anh Tỉnh
Ở lại kho trù tính dọn đi
Chấp hành chẳng đắn đo gì
Đảng viên ngương mẫu, một khi Đảng cần
Hai thằng đã xoay trần khuân vác
Chuyển kho sang chỗ khác cho an
Hai nghìn tấn gạo lương ăn
Vừa xong Mỹ đã ầm ầm dội bom
Bê lăm hai, chẳng nhòm không ngắm
Tọa độ rồi trăm phát trúng trăm
Không công sự, chẳng có hầm
Hai thằng chui đống gạo thầm ngồi thu
Tai trào máu khói mù đất đá
Bom dứt rồi, sống cả chúng tôi
Ôm nhau hết khóc, lại cười
Thế ròi thức trắng luôn mười tiếng thâu
Sau ba tháng, nối xong liên lạc
Đường dây phục vụ các bạn Lào
Sa - Thầy ác liệt làm sao
Giặc Mỹ bắn phá chẳng bao giờ ngừng
Thật đau xót đội hình trúng đạn
Giết mười hai người bạn chúng tôi
Anh Thực - Tiểu đội trưởng ơi!
Anh hy sinh - chẳng lời nhắn về.
Hành quân về Hương Khê (Hà Tĩnh)
Lập đường dây vào Vĩnh Linh xa
Gió Lào cháy thịt cháy da
Chuẩn bị chiến dịch ta vào Khe Sanh
Ơn và Tráng hy sinh oanh liệt
Chôn bạn tôi hứa diệt thù thay
Quảng Đà, Quảng Trị trận này
Lại hôm Dược, Việt một ngày ra đi
Bởi ác độc bom bi giặc Mỹ
Bận rải dây, tạm để bạn đây
Hận thù nhớ kỹ đong đầy
Đào sâu chôn bạn, mắt cay lệ trào
Thành Quảng Trị cũng vào tham dự
Nối thông tin phục vụ chỉ huy
Thừa Thiên - Huế gọi gấp đi
Nối dây thông tuyến chẳng khi nào ngừng
Có một lần băng rừng kiểm tuyến
Gặp gấu to di chuyển ngọn cây
AK - điểm xạ lăn quay
Một tiếng súng nổ văng ngay tai bèo
Tôi nhanh nhẹn lăn theo phản xạ
Địch hoang mang hối hả chạy luôn
May sao, may đến vô ngần
Thằng địch bắn trượt phúc phần cho tôi
Nằm quân sát một hồi thấy tĩnh
Chắc chắn rằng thằng địch rút lui
Kéo con gấu nặng hơn tôi
Về giao nhà bếp kịp thời nuôi quân
Anh nuôi đã để phần một bát
Ưu tiên tôi công tác mải mê
Suốt ngày bụng đói trở về
Hoàn thành nhiệm vụ no nê đi nằm
Đỉnh Ta-Păng một lần gặp địch
Chạm trán quân biệt kích trong rừng
Chỉ điểm cho địch thẳng thừng...
Trực thăng ba chiếc truy lùng trên cao
Công sự cũ tôi vào trong đó
Một căn hầm nhỏ cả hai người
Anh Nguyên lấp đó được rồi
Cửa hầm chiến đấu mình tôi với thù
Ba “cán gáo” ù ù quần thảo
Cánh quạt quay điên đảo rừng cây
AK - nắm chặt hai tay
Nhằm bắn phát một diệt ngay mấy thằng
Địch giảo quyệt dùng thang dây xuống
Định đổ quân bắt sống lấy tôi
Mục tiêu lơ lửng ngon rồi
Một thằng rơi xuống, còn thời vội lên
Vì ít đạn nên phải tiết kiệm
Có một mình trận chiến không cân
Bắn trúng đích, mà khó ăn
Máy bay nhiều lần trúng đạn, không rơi!...
Ba thằng gáo trên trời lồng lộn
Sát ngọn cây là trốn chúng nghi
Đại liên, súng cối, tức thì
Thi nhau vãi đạn... còn gì nữa đâu?
Tôi cơ động rê đầu súng bắn
Mấy trực thăng hắn đã bị thương
Mịt mùng khói lửa khôn lường
Bọn chúng rút chạy về thường báo hay
Đúng lúc súng vừa hay hết đạn
Chiến thắng thù, tôi bạn mừng sao
Riêng tôi lòng những tự hào
Dù không cân sức nhưng tao thắng mày
Rừng Thừa Thiên mùa này mưa lớn
Nên vắt bò khắp chốn mọi nơi
Một khi phát hiện hơi người
Dựng đầu mò tới kịp thời bám ngay
Chúng hút máu no say to sụ
No nê rồi chúng cứ lăn rơi
Bắt chán rồi, kệ chúng thôi
Anh nào, anh nấy máu tươi ướt đầm
Một đêm về đang say giấc ngủ
Con vắt lớn, cắn ục vào đầu
Nó to lại cắn hồi lâu
Lăn ra cạnh võng, mặc đầu máu ra
Chảy theo võng máu trào khắp cả
Sáng tỉnh dậy chả nhấc được người
Đầu trĩu nặng, võng chẳng rời
Hỹ ơi! Mày đến giúp tao với nào...
III. TRẬN CUỐI
Đầu bảy tư (1974) không còn quân Mỹ
Toàn miền nam chỉ có Ngụy thôi
Thông tin binh chủng chúng tôi
Đánh hơi biết sắp đánh rồi trận to
Chuẩn bị gấp ba lô súng ống
Máy cùng dây, gậy chống hành quân
Xuyên rừng, leo núi mấy tuần
Tới điểm tập kết ở gần Buôn Mê
Trên quán triệt không hề để lộ
Trận chiến này phải cố lập công
Thông tin phấn khởi vui mừng
Rải dây kéo cáp tới từng chỉ huy
Ban - Mê - Thuật tức thì nổ súng
Bộ đội đâu, có chúng tôi ngay
Phục vụ chiến đấu hăng say
Mở đầu chiến dịch trận này thắng to...
Ngụy đại bại liền co về biển
Bộ đội ta hành tiến đuổi truy
Thông tin bám sát chỉ huy
Xuyên rừng lội suối chân đi không ngừng
Buổi nhận tin bỗng mừng thở dốc
Mệnh lệnh truyền “thần tốc tiến công”
Tiếp tin truyền lệnh đã xong
Vui mừng mà nước mắt dòng chảy ra
Từng mặt trận quân ta chiến thắng
Từ Thừa Thiên tiến thẳng Sài Ngòn
Quân đi dẹp sạch bốt đồn
Nhân dân giải phóng nông thôn, đô thành...
Binh lính ngụy tan tành đội ngũ
Tự tiêu vong hay lũ lượt hàng
Lịch sử sắp được sang trang
Quân ta năm mũi sẵn sàng tiến công
Rồi giữa trưa cờ hồng phấp phới
Các cánh quân đã tới thành đô
Vang vang bài hát Bác Hồ
Nhân dân phấn khởi tung hô đón mừng
Sài Gòn đã tưng bừng giải phóng
Toàn nước Nam rợp bóng cờ sao
Ngày vui mà nước mắt trào
Việt Nam thống nhất vui nào vui hơn...
IV. TÌNH ĐỒNG ĐỘI
Luôn dành phần khó về mình
Khi vui rảnh rỗi thư tình xem chung
Buồn vui tất cả đem cùng
Nhớ thì cùng nhớ, thương càng thương nhau
Ở đâu gian khổ thẳm sâu
Tình người ở đó muôn màu vàng son
Lời thề tựa núi, tựa non
Tình sâu nghĩa nặng chẳng còn đâu hơn
Giúp nhau đâu để mang ơn
Thù chung khắc kỹ keo sơn trong lòng
Phồn hoa, vinh hiển ai trông...?
Chức quyền tiền bạc càng không ai màng
Ngày đêm lòng đất rộn ràng
Chuẩn bị vào trận lại càng sục sôi
Đánh thắng một trận thế rồi
Trở về cứ địa ta lui vào rừng
Cùng nhau củng cố ăn mừng
Lon thịt của địch, rau rừng của ta.
Cất cao tiếng hát lời ca
Khi về hậu cứ ta ca vang trời
Giữa từng trận đánh xả hơi
Nghĩa tình đồng đội ở nơi chiến trường...
Không đâu có được tình thương
Hơn người lính chiến vẫn thường sẻ chia
Thằng quần, thằng áo mặc kìa
Bát cơm, hơi thuốc, nửa bìa lương khô
Xung trận tất cả đều vô!...
Ngồi vui cụng nước cũng dô là thường
Càng lâu, càng nhớ, càng thương
Bao lần gặp bạn đồng hương quê mình
Quê hương sâu nặng nghĩa tình
Nắm cơm sẻ nửa, chia bình nước sôi
Gặp nhau mừng lắm bạn ơi
Ôm nhau cứ mãi ngậm ngùi cùng nhau
Tôi thì vào trước, bạn sau
Mà nay bạn đã bị đau thương rồi...!
Rủi thay phải chịu vậy thôi
Chiến trường rừng núi, bom rơi ngày ngày.
Cùng nhau chia sẻ đắng cay
Vì tình đồng đội chết thay chẳng nề...!
Thương binh nên bạn được về
Về quê bạn nhé, nhớ về nhà tôi
Nhắn giùm Bà, mẹ mấy lời
Tôi vẫn mạnh khỏe ngoài nơi chiến trường
Quê nhà Bà, mẹ con thương
Gian lao con nhớ quê hương của mình
Công cha nghĩa mẹ dưỡng sinh
Nhớ trường, nhớ lớp, nhớ tình thầy cô
Nhớ cô bạn gái ngây ngô
Nhớ đàn em nhỏ mải nô, mải đùa
Nhớ cây trái chín từng mùa
Bến sông con tắm buổi trưa mùa hè
Quanh làng bao bọc lũy tre
Xa nhà con nhớ trèo me một thời...
Ở nơi tiền tuyến xa xôi
Tình thương gửi trọn về nơi quê nhà
Chiến trường con quyết xông pha
Xứng danh trai trẻ quê nhà ra đi
Xa nhà nhớ cả những gì!
Gần bên ta nhất những khi xa vời!...
Chuyện qua chuyện lại chưa thôi
Lệnh trên truyền xuống chúng tôi lên đường
Chia tay lưu luyến nhớ thương
Bạn ra an nhé, vấn vương lòng mình!...
V. HÒA BÌNH VÀ ƯỚC NGUYỆN
Sau ngày đất nước hòa bình
Cầm lệnh xuất ngũ chúng mình về quê
Mừng vui cảm xúc tràn trề
Chắc rằng quê đã đề huề ấm no
Nào ngờ gặp lại phải lo
Công việc hợp tác làm cho có làm
Rong công, phóng điểm tràn lan
Thiếu cơm, rách áo chẳng an hàng ngày
Tháng ba ngày tám gắt gay
Đuôi khoai, đầu sắn ăn thay là thường
Chiến tranh đã đổ máu xương
Hòa bình lại đói nghĩ thương dân tình
Ngày đêm suy nghĩ một mình
Làm gì? Người lính trường chinh trở về
Góp công cùng Đảng xây quê
Lại cùng vượt khó chớ hề kêu ai
Phát hiện khoán cũ đã sai
Bàn cách khắc phục, đón ngay khoán mười
Nông dân no ấm, đổi đời
Riêng tôi càng thắm ơn người mở ra
Ngày đêm cày cấy ruộng nhà
Gắn người với đất như là lứa đôi
Đổ ra những giọt mồ hôi
Mong sao đất chẳng phụ tôi cấy cày
Chân tay lấm láp ngày ngày
Mặt thì úp đất, lưng xoay đón trời
Dẫu cho cơ cực, nghĩ rồi
Thấm gì máu đổ, xương rơi chiến trường
Tôi dù nhiễm độc bị thương
Nhưng vì cuộc sống xem thường, làm thinh
Quyết làm cho ruộng nương mình
Bội thu thắng lợi đáp tình quê tôi
Đến nay tuổi đã cao rồi
Bệnh tật đeo bám bởi nơi chiến trường
Một thời vất vả ruộng nương
Cùng bao nghịch cảnh đời thường quặn đau
Vui càng cao - buồn càng sâu
Hằn bao ký ức trong đầu của tôi
Đời tôi lính chiến một thời
May hơn đồng đội qua đời phần ba!
Những ngày xưa ấy chưa xa
Bốn mươi năm ấy như là mới đây
Lần theo nhật ký tháng ngày
Nhìn nay - nhận thấy đổi thay bao lần?...
Nếu ai muốn biết một phần
Xin về sống một ngày gần Trường Sơn
Hà nội, tháng 7/2014 
Được đăng bởi Nguyễn Như Khánh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét