Mùa thu năm bốn lăm
Khi tuổi tôi còn nhỏ
Tay tôi cầm cờ đỏ
Theo Mẹ đi biểu tình
Hô " Ủng hộ Việt Minh "
Đòi " Việt Nam độc lập "
Ngày lại ngày nối tiếp
Tôi đã lớn dần lên
Đã là một thiếu niên
Liên lạc cho Bộ đội
Ngày đầu rời Hà nội
Lên chiến khu xa mờ
Tôi được thấy " Suối mơ "
Gặp " Nụ cười sơn cước "
Một sớm vui chân bước
Lội suối lại leo đèo
Lẫn trong tiếng gió reo
Tiếng vó câu buông nhẹ
Lối mòn vừa đoạn rẽ
Bỗng hiện trước mắt tôi
Cụ già mắt sáng ngời
Khăn tay che nửa mặt
Mũ nan chụp thật thấp
Cưỡi trên lưng ngựa hồng
Trông dáng Cụ ung dung
Như tiên ông chợt hiện
Cổ họng tôi nghèn nghẹn
" Bác ! Đúng Bác đây rồi "
Bác âu yếm hỏi tôi :
" Cháu đi làm liên lạc ?
Việc cháu làm khó nhọc
Nhưng kháng chiến rất cần
Vì màng lưới thông tin
Là thần kinh của Đảng "
Bác nghẹn lời yên lặng
Tôi ngước mắt nhìn Người
Không nói được nên lời
Nước mắt tràn trên mặt
Bác cúi xuống thật thấp
Dặn : " Cháu hãy gắng công
Giữ liên lạc thật thông
Được kịp thời nhanh chóng
Bác mong ngày chiến thắng
Có công cháu góp phần "
Rồi Bác lại lên đường
Và tôi nhanh chân bước
Kịp công văn hỏa tốc
Như lời Bác dặn dò
Suốt đời không bao giờ
Tôi quên lời của Bác
Nay tuổi già tóc bạc
Nhớ lại vẫn không quên
Những giây phút thiêng liêng
Giữa rừng xanh gặp Bác.
Hoàng Hương Liên
CCB Thông tin chi hội 101-230 VTĐ
Được đăng bởi Nguyễn như Khánh
24.9.15
Giũa rừng xanh gặp Bác
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 comments:
Đăng nhận xét