Tôi về thăm chiến trường xưa
Trường Sơn dầm dãi nắng mưa tối trời
Cũng là tìm lại
chính tôi
Một thời trai trẻ một thời xông pha
Mười năm đằng đẵng xa nhà
Thừa Thiên – Quảng Trị đã là
quê hương.
Đâu rồi đường 9 thân
thương
A sầu- A lưới vấn vương vũng
Tròn
Đâu rồi dốc Cao bồi non
Nặng vai gùi gạo đường trơn mệt
nhoài.
Đâu rồi nương bắp, nương
khoai
Măng chua cổ đoác, sắn khoai
rau rừng.
Ngủ rồi vắt vẫn bám chân
Và cơn sốt rét bừng bừng đến
ngay.
Xuyên rừng nhịn đói mấy
ngày
Rét run vẫn rải đường dây kịp
thời
Vẫn nghe tiếng tịch tà rơi
Vào trong im lặng để rồi nở hoa.
Đâu rồi Hương Thủy, Hương
Trà
Khe Sanh ,Dốc Miếu, Đông Hà chiến
công.
Đâu rồi những giọt máu hồng
Thấm vào đất mẹ thành dòng sữa
thơm.
Đã qua khói lửa chiến trường
Bao người thân ở quê hương vẫn chờ.
Anh còn vui với bạn bè
Đất đâu cũng đẹp cũng quê mình rồi.
Tôi về đây các anh ơi
Linh thiêng xin nhận một lời tri ân.
Bao nhiêu đồng đội chúng mình
Kẻ còn người đã hóa thân đất trời.
Nén nhang khói tỏa khắp nơi
Các anh phù hộ mọi người khỏe thêm.
Mai về lại đất Hưng Yên
Suốt đời vẫn nhớ Trị Thiên anh hùng…
Tháng 8/2009.
Phạm Viên Thiệu.
Được đăng bởi Nguyễn Như Khánh
Được đăng bởi Nguyễn Như Khánh
0 comments:
Đăng nhận xét