Nguyễn Diệp
Tháng 9 năm 1974, chuẩn bị
chiến lược giải phóng miền Nam trong hai năm 1975-1976, Bộ Quốc phòng cử một số
cán bộ các quân, binh chủng sang Liên Xô dự khóa ngắn hạn trong 10 tháng để bổ
sung vào đội ngũ cán bộ thực hiện kế hoạch năm thứ hai, dự kiến sẽ diễn ra các trận
đánh hiệp đồng quân, binh chủng quy mô lớn hơn năm thứ nhất.
Binh chủng Thông tin được cử
một đoàn sang học tại Học viện Thông tin Cờ Đỏ tại Lê-nin-grát (nay là Xanh
Pê-téc-bua).
Đoàn gồm sáu cán bộ và hai
phiên dịch do đồng chí Đào Phố làm trưởng đoàn, đồng chí Nguyễn Diệp làm bí thư
chi bộ.
Tuy chưa phổ biến kế hoạch
chiến lược hai năm, nhưng anh em đều nhận thức được ý nghĩa quan trọng của khóa
học và xác định quyết tâm khắc phục khó khăn vì phải học qua phiên dịch, phấn đấu
đạt được kết quả cao để góp phần xây dựng Binh chủng ngày càng hiện đại, đáp ứng
nhiệm vụ chính trị "đánh cho ngụy nhào", giải phóng miền Nam, thống
nhất Tổ quốc...
Những ngày mới đến học viện,
chúng tôi rất phấn khởi vì cán bộ, giáo viên và học viên các nước xã hội chủ nghĩa
trong khoa ngoại quốc đều chúc mừng và tỏ lòng khâm phục nhân dân Việt Nam đã
giành nhiều thắng lợi, buộc Mỹ phải ký Hiệp định Pa-ri tháng 1 năm 1973 và rút
quân về nước.
Có một chuyện hết sức cảm động
làm tôi nhớ mãi: Một buổi sáng trên đường từ ký túc xá đến học viện, chúng tôi gặp
một bà trạc 50 tuổi hỏi bằng tiếng Nga "Các anh là sĩ quan nước
nào?". Khi biết chúng tôi là cán bộ Quân đội nhân dân Việt Nam. Bà mừng rỡ
nắm chặt tay chúng tôi và nói: "Tốt lắm, các anh giỏi lắm, giỏi lắm, đã
chiến thắng đế quốc Mỹ...".
Phấn khởi, tự hào trước tình
cảm bạn bè và nhân dân Liên Xô đối với cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân
dân ta, chúng tôi càng tích cực học tập, ngoài thời gian học ở lớp, chúng tôi
còn tự học thêm để nắm chắc nội dung đã học...
Chúng tôi duy trì được tinh
thần tập trung học tập như trên từ tháng 9 năm 1974 đến giữa tháng 3 năm 1975,
còn từ sau chiến thắng Buôn Ma Thuột và tiếp sau là các chiến dịch giải phóng
Huế, giải phóng Đà Nẵng chỉ duy trì được các tiết học ở lớp, còn buổi tối thì
phân công nghe các đài của Liên Xô, của phương Tây và Đài tiếng nói Việt Nam để
sớm biết tin tức về diễn biến chiến sự. Riêng Đài tiếng nói Việt Nam vì công suất
phát không lớn, lại ở xa nên chỉ nghe được từ sau 22 giờ.
Đầu tháng tư, tôi đã dành tiền
mua được một máy thu cấp I, có thiết bị thu âm nên chất lượng thu có khá hơn nhưng
khi thời tiết xấu nghe cũng rất nhỏ, phải nín thở, dán tai vào loa, vừa nghe, vừa
đoán...
Tâm trạng chúng tôi trong thời
kỳ đó vừa phấn khởi, vừa tiếc là không được trực tiếp tham dự vào chiến cuộc, nhất
là sau khi Đà Nẵng được giải phóng, chúng tôi đều dự đoán là quân ta sẽ giành
toàn thắng trong năm 1975, chúng tôi không hy vọng được trực tiếp góp phần vào
chiến thắng! Cán bộ, giáo viên, học viên khoa ngoại quốc đều rất quan tâm đến
diễn biến chiến sự ở Việt Nam, thường xuyên hỏi tình hình và chúc mừng chúng
tôi khi giảng bài. Đặc biệt sau chiến dịch giải phóng Đà Nẵng đồng chí Thiếu tướng
- trưởng khoa ngoại quốc yêu cầu chúng tôi chuẩn bị giới thiệu tóm tắt cuộc tiến
công chiến lược của Quân đội nhân dân Việt Nam trong buổi họp toàn khoa vào đầu
tháng tư, kỷ niệm ngày truyền thống của Quân đội Hung-ga-ri. Chúng tôi vẽ một bản
đồ Đông Dương thể hiện diễn biến chiến sự từ trận Buôn Ma Thuột đến chiến dịch
Đà Nẵng.
Đến ngày kỷ niệm, sau phần
nghi lễ ngắn gọn chúc mừng quân đội Hung-ga-ri, Thiếu tướng - trưởng khoa giới thiệu
đồng chí Đào Phố - trưởng đoàn học viên Việt Nam trình bày diễn biến chiến sự ở
Việt Nam trong tháng 3 năm 1975. Đồng chí Phố thuyết minh trực tiếp bằng tiếng Nga,
kết hợp chỉ trên bản đồ được mọi người hoan nghênh nhiệt liệt và buổi kỷ niệm
ngày thành lập Quân đội Hung-ga-ri trở thành ngày mừng chiến thắng của nhân dân
Việt Nam và mọi người đều chúc nhân dân Việt Nam sớm giành được thắng lợi cuối
cùng...
Chỉ sau gần một tháng, lời
chúc bạn bè đã trở thành hiện thực. Trong buổi học sáng ngày 30 tháng 4, chúng
tôi được giáo viên báo tin "Sài Gòn đã được giải phóng" (vì lúc này ở
Việt Nam đã là buổi chiều), nên chiều hôm đó chúng tôi bỏ cả giờ ăn tập thể để để
theo dõi tin tức qua đài phát thanh các nước. Tối mùng 1 tháng 5, tôi đã ghi âm
được toàn văn bản thông báo tin "Chiến dịch Hồ Chí Minh đã toàn thắng - Sài
Gòn đã được giải phóng".
Trong buổi học sáng ngày 2
tháng 5 năm 1975, Thiếu tướng - trưởng khoa ngoại quốc đích thân đến lớp chúng
tôi chúc mừng thắng lợi của nhân dân Việt Nam (vì ngày 1 tháng 5 là ngày quốc tế
lao động).
Trong tháng năm, tuy rất
nóng lòng về nước tham gia công tác, nhưng chúng tôi đều xác định phải tập
trung giúp đỡ nhau ôn tập để đạt kết quả cao trong kỳ thi tốt nghiệp. Nhờ áp dụng
phương pháp ôn tập tập thể, kết hợp với sự nỗ lực của từng người nên trong kỳ
thi tốt nghiệp hai phần ba đạt loại giỏi, một phần ba đạt loại khá. Sau kỳ thi,
lớp Việt Nam được biểu dương là lớp đạt kết quả cao nhất, lớp đầu tiên 100% học
viên đạt khá giỏi, không có người đạt điểm trung bình.
Sau khi về nước, chúng tôi
được tham gia tiếp quản hệ thống viễn thông liên kết ICS do Mỹ xây dựng và bàn
giao cho quân ngụy. Nhờ những kiến thức về thông tin nhiều kênh, thông tin đối
lưu được học ở Liên Xô nên chúng tôi không bỡ ngỡ, nhanh chóng nắm được việc quản
lý và điều hành hệ thống thông tin ICS ở miền Nam, lúc đó được đánh giá là hiện
đại nhất ở Đông Nam Á. Tôi và đồng chí Lương Sĩ Pháp được bổ nhiệm làm Giám đốc
và Phó Giám đốc trung tâm điều hành hệ thống thông tin mới tiếp quản, tận dụng
các thiết bị AN-TRC24 để tổ chức đường trục Bắc Nam, bảo đảm cho Bộ lãnh đạo,
chỉ đạo các quân khu, các tỉnh và đơn vị ở miền Nam sớm ổn định tình hình trật
tự, an ninh và xây dựng chính quyển ở vùng mới giải phóng.
Đến nay, sau 30 năm, nhớ lại
những kỷ niệm cũ, tuy vẫn có phần tiếc nuối là không được trực tiếp tham gia chiến
cuộc xuân 1975 và chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử như đã vinh dự được là chiến
sĩ Điện Biên trong kháng chiến chống thực dân Pháp, nhưng tôi càng nhận rõ chủ trương
của Bộ cử cán bộ đi học thời kỳ đó là rất sáng suốt để sẵn sàng đáp ứng yêu cầu
tác chiến trong tình huống phải kéo dài chiến tranh, đồng thời cũng rất cần thiết
để cán bộ các quân, binh chủng đủ năng lực tham gia việc tiếp quản, việc sử dụng
các trang thiết bị hiện đại thu được của địch trong tình huống chiến tranh kết
thúc sớm như thực tế đã diễn ra.
Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin”)
0 comments:
Đăng nhận xét