Trung tá Bùi Thanh Hiền
Năm 1972 ta mở chiến dịch Nguyễn Huệ ở miền Đông Nam Bộ.
Sau khi sư đoàn bộ binh 5 đánh chiếm thị trấn Lộc Ninh, ta dùng Sư đoàn 9 tiến
công thị xã An Lộc và Sư đoàn 7 lập chốt chặn ở khu vực Tàu Ô nhằm không cho địch
rút chạy về Thủ Dầu Một.
Tiểu đoàn 26 thông tin thuộc Sư đoàn 7 được lệnh triển
khai mạng thông tin bảo đảm cho Sư đoàn chỉ huy bằng cả 3 phương tiện đến các
đơn vị trong sư đoàn và các đơn vị tăng cường, phối thuộc. Hữu tuyến điện được
xác định là phương tiện liên lạc chỉ huy chủ yếu.
Ngay khi vào đến vị trí tập kết, tổ chức mạng thông
tin bám theo các đơn vị vào chiếm lĩnh trận địa.
Đường dây từ sở chỉ huy tiền phương Sư đoàn xuống các
đơn vị như sau:
1. Trung đoàn 141 chốt chặn trên đường 13 khu vực Tàu
Ô, Xóm Ruộng, trận địa cối 120-ĐKB hỏa lực Sư đoàn - Đài quan sát.
2. Trung đoàn 165 phục kích và chốt chặn khu vực ngã tư
Ngọc Lầu - bắc Chơn Thành trên đường 13 phía nam của Trung đoàn 141, trận địa
ĐKB-H12 cối 120 và hai đài quan sát phía bắc Chơn Thành và tây Xóm Rớt.
3. Tiểu đoàn 28 đặc công vây đánh chốt Minh Hòa.
4. Trung đoàn 209 phục kích ở ngã ba Đồng Tâm liên lạc
bằng vô tuyến điện và vận động.
5. Bảo đảm cho chỉ huy các cơ quan, các đơn vị trực thuộc
và sở chỉ huy cơ bản phía sau.
Đến 22 giờ ngày 4 tháng 4 liên lạc giữa các sở chỉ huy
Sư đoàn với các sở chỉ huy Trung đoàn 141, 165 và Tiểu đoàn đặc công đã thông
suốt.
7 giờ ngày 5 đường dây đi các trận địa pháo, đài quan sát
Xóm Ruộng - Ngọc Lầu đã nối thông. Riêng đài quan sát tây Xóm Rớt đến 10 giờ
sáng ngày 5 mới nối thông. Từ đó tổ chức củng cố và đặt trạm.
Như vậy toàn bộ mạng hữu tuyến điện bảo đảm cho chỉ huy
đánh địch trên đường 13 của Đại đội 1 đến 10 giờ sáng ngày 5 tháng 4 đã thông
suốt. Tất cả đã sẵn sàng.
Rạng sáng ngày 13 tháng 4, Sư đoàn 9 nổ súng tiến công
thị xã An Lộc, thì sáng ngày 13 địch đổ quân đánh vào sau lưng Sư đoàn 9 để cứu
nguy cho thị xã An Lộc.
Sư đoàn 7 điều gấp Trung đoàn 141 (thiếu Tiểu đoàn 3) lên
khu Tân Khai - Núi Gió để chặn đánh địch.
Trung đoàn 209 sau khi tiêu diệt chiến đoàn 52 địch ở ngã
ba Đồng Tâm được điều về chốt chặn thay cho Trung đoàn 141 (Trung đoàn bộ binh
209 được tăng cường Tiểu đoàn bộ binh 3 của Trung đoàn bộ binh 141). Trung đội
1 được giao kéo tiếp đường dây dài 17km cho Trung đoàn 141 đánh địch ở Tân Khai
- Núi Gió. Đồng thời Trung đội 3 cũng được giao nhiệm vụ kéo đường dây sang
đông đường 13 chui qua cống Tàu Ô trực tiếp cho Tiểu đoàn bộ binh 7, vì lúc này
Trung đoàn 209 có đến 4 tiểu đoàn bộ binh.
Cũng trong ngày 13, một bộ phận địch từ Chơn Thành dò
dẫm lên ngã tư Ngọc Lầu bị Tiểu đoàn 5 Trung đoàn bộ binh 165 chặn đánh phải
tháo chạy về Chơn Thành. Trận chiến trên đường 13 bắt đầu.
Địch tập trung đến 4 sư đoàn bộ binh: các sư đoàn 5, 18,
21, 25, các lữ đoàn dù, các liên đoàn biệt động quân thay nhau đột kích cả hai
hướng nhằm khai thông đường 13 giải nguy cho thị xã An Lộc. Suốt ngày từ mờ
sáng đã vang rền tiếng pháo, bom, chúng dùng cả bom phát quang, bom cháy, bom
hóa học, cả xe phun lửa, nhằm đánh bật bộ đội ta ra khỏi chốt, ngăn chặn việc
tiếp tế của ta từ vòng ngoài. Đường dây đi Tiểu đoàn 7 ở đông đường 13 thường xuyên
bị bắn nát, chỉ khôi phục liên lạc được vào chiều tối và ban đêm.
Đường dây đi Trung đoàn bộ binh 141 ở phía bắc ngoài bom
pháo đánh đứt, cháy còn bị biệt kích bộ binh địch cắt, phục kích, nhưng hễ dây
đứt là chiến sĩ thông tin lao lên đi sửa ngay. Cắt vòng tránh lính địch phục
kích, không ngại bom pháo, đồng chí Tiến bị bom đánh hy sinh khi hai tay vẫn
còn nắm chặt hai đầu dây để giữ vững liên lạc.
Cuộc chiến ngày càng ác liệt, B-52 đánh trùm lên Sở chỉ
huy cả hai Trung đoàn 165 và 209, tổ đồng chí Trung đang trên đường đi sửa dây,
B-52 đánh tiếp, cả tổ bị bom đánh đất đá đè lên người; đồng chí Tuệ hy sinh vì
sức ép của bom; cả tổ thi nhau đào bới kéo nhau lên đi nối lại đường dây. Ở
phía Nam, ta với địch ở thế gần như xen kẽ, đường dây đài quan sát Ngọc Lầu bị
địch cắt, phục kích. Đi sửa dây, đồng chí Tình hy sinh. Đài quan sát tây Xóm Ruộng,
địch phát hiện, cắt dây, bao vây đài, chiến sĩ thông tin và bốn trinh sát kiên
cường đánh trả suốt ngày. Địch ném lựu đạn vào hầm, đồng chí Cao Văn Vạn đã chụp
lấy ném trả lại, đến tối cả toán rút ra an toàn. Sau đó đồng chí Vạn được kết nạp
vào Đảng Cộng sản Việt Nam tại chiến dịch. Đồng chí Nguyễn Văn Tý đi sửa dây bị
địch phục kích bắn bị thương và bị bắt sống; đồng chí kiên trì chịu đựng và đấu
tranh, đến năm 1973 được trao trả.
Để bảo vệ đường dây, đơn vị tổ chức các tổ đánh nhỏ lẻ
như trận ngày 17 tháng 5: Một đại đội biệt động địch từ Chơn Thành men theo Tây
đường 13 lên hướng Bắc; nếu địch cứ đi sẽ phát hiện đường dây đài quan sát Ngọc
Lầu, ta đã tổ chức 5 chiến sĩ của trung đội 2 và 5 trinh sát chủ động đón đánh
từ xa, diệt một số tên, thu 8 súng có 2 M79, buộc địch phải quay về Chơn Thành,
đường dây và đài quan sát không bị địch phát hiện.
Giữa tháng 5, Sư đoàn điều Trung đoàn 165 (thiếu Tiểu đoàn
5) lên đánh địch vòng ngoài ở Đức Vinh - Sa Cát, khu vực chốt chặn chỉ còn lại
Trung đoàn 209 cùng các trận địa pháo chi viện và các đài quan sát, đường dây của
Đại đội B72 (tên lửa mặt đất bắn xe tăng điều khiển bằng dây) và A72 bắn máy
bay. Trận địa chốt chặn đường 13 ở Tàu Ô, Xóm Ruộng vẫn chốt cứng, chặn đứng địch
là nhờ có một phần công sức của cán bộ, chiến sĩ Đại đội 1 thông tin sư đoàn, bảo
đảm kịp thời cho liên lạc chỉ huy chiến đấu hiệp đồng giữa các đơn vị.
Giữa tháng 8 Sư đoàn đưa Trung đoàn 141 và 165 xuống cắt
đường 13 đoạn Bầu Bàng - Bầu Lồng, buộc địch phải bỏ Tàu Ô - Xóm Ruộng rút quân
về cứu nguy cho phía sau của chúng. Mặc dù địch đã huy động tất cả lực lượng thuộc
Quân đoàn 3, các lữ đoàn dù, biệt động quân, các loại bom, pháo, xe tăng và được
sự chi viện tối đa của máy bay chiến lược B-52; dùng đủ các kiểu đánh lớn, đánh
nhỏ lẻ, cắt dây; đồng thời gài mìn định hướng đều không khai thông được đường
13. Ngược lại chúng còn bị tổ đồng chí Nguyễn Duy Chiên gan dạ, mưu trí bò lên
nối dây quay 2 quả mìn định hướng về hướng địch, lập tức điểm hỏa sát thương
chúng.
Trận chốt chặn Tàu Ô . Xóm Ruộng kéo dài 150 ngày đêm,
cán bộ, chiến sĩ Tiểu đoàn 26 thông tin Sư đoàn bộ binh 7 đã kiên cường dũng cảm,
bất chấp mưa bom, bão đạn của địch giội xuống, với cách đánh linh hoạt sáng tạo
và sự hiệp đồng chặt chẽ của tất cả các đơn vị tham gia, đã đứng vững, kiên cường
trụ bám ngày đêm trên đường 13, buộc địch phải kinh sợ. Và cuộc chiến trên đường
13 đã kết thúc thắng lợi.
Ngày 15 tháng 1 năm 1974, Đại đội 1 Tiểu đoàn 26 Sư đoàn
bộ binh 7 được Nhà nước tuyên dương Đơn vị Anh hùng lực lượng vũ trang nhân
dân.
Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin liên lạc - Tập 2”)
0 comments:
Đăng nhận xét