19.2.25

Hai chiến sĩ thông tin Tiểu đoàn 77 được Bác Hồ thưởng huy hiệu

Thế Hùng

Người thứ nhất: Đó là cô gái báo vụ C5 anh hùng, "Kiện tướng 10 vạn nhóm điện chính xác" Nguyễn Thị Thịnh. Thịnh quê Thái Nguyên, nhập ngũ tháng 6 năm 1966 khi cô vừa chớm tuổi 17. Ở C3 và C5 anh hùng khi đó, quê hương phong trào chống sai sót, nơi đề xuất khẩu hiệu hành động nổi tiếng:

"Trung với Đảng vô hạn

Yêu miền Nam tha thiết

Thuận lợi xin nhường bạn

Khó khăn quyết băng qua!".

Có rất nhiều báo vụ kỳ cựu, báo vụ giỏi, nhiều "Kiện tướng 10 vạn nhóm điện, rồi 12 vạn nhóm điện chính xác". Nhưng Nguyễn Thị Thịnh là báo vụ gái, mới 2 tuổi quân đã đạt kỷ lục cao nhất đầu tiên của đơn vị, cũng là của Bộ Tư lệnh Thông tin: thu 10 vạn nhóm điện không sai sót. 10 vạn nhóm điện bằng nửa triệu chữ, không một chữ sai. Đó là một kỳ tích, một chiến công của sự cố gắng, bền bỉ không ngừng mà người chiến sĩ báo vụ nào cũng ước mơ đạt tới.

Để động viên, khích lệ các chiến sĩ mới, cả C5 và cả tiểu đoàn dấy lên phong trào học tập Nguyễn Thị Thịnh, cô báo vụ trẻ măng, tài giỏi ấy.

Cảm phục trước tấm gương Nguyễn Thị Thịnh, tôi (Thế Hùng) và anh Phạm Đức cùng viết chung một bài báo (khoảng 1.000 từ), đăng kèm tấm ảnh (do nghệ sĩ nhiếp ảnh Lê Hưng, phóng viên báo Quân đội nhân dân chụp). Bài "Kiện tướng thông tin chính xác" được đăng trên báo Phụ nữ Việt Nam giữa năm 1968 (khi đó báo Phụ nữ Việt Nam còn ra khổ tạp chí, bằng nửa khổ báo Phụ nữ Việt Nam bây giờ). Bài báo in ra (kèm theo ảnh) lập tức gây tiếng vang rộng lớn. Báo Nhân dân, báo Quân đội nhân dân cùng lúc in lại bài báo này. Và một vinh dự bất ngờ. Bác Hồ kính yêu đã đọc bài báo đó, tự tay Người ghi bút đỏ: Tặng 1 H.H cạnh đầu đề bài báo. Tôi đã vinh dự được tận mắt xem tờ báo Nhân dân có bút tích khen thưởng của Bác.

Nguyễn Thị Thịnh là chiến sĩ thông tin đầu tiên được Bác Hồ thưởng Huy hiệu của Người.

29 năm sau, ngày 28 tháng 2 năm 1997, họp mặt kỷ niệm lần thứ 39 thành lập Tiểu đoàn 77, tôi gặp lại Thịnh ở hội trường Tiểu đoàn. Cô gái có khuôn mặt bụ bẫm, trẻ măng ngày nào nay gần vào tuổi ngũ tuần. Sau thời gian phục vụ quân đội, cô được tổ chức cử đi học và chuyển ngành về công tác ở Thái Nguyên. "Thịnh đây ư!". Vẫn nụ cười hiền hậu và khuôn mặt bầu bĩnh như xưa. Thời gian trôi đi nhanh quá. Mới ngày nào Thịnh, tôi và Phạm Đức đều là chiến sĩ của tiểu đoàn. Ngày ấy, tôi, Phạm Đức và Phạm Đình Trọng - ba "Nhà báo vườn" của tiểu đoàn. Nay ba chúng tôi tóc đều đã bạc, có người đã lên chức ông. Còn Thịnh, em đã sắp làm "bà" chưa? Dù sao, những kỷ niệm sống động, đẹp đẽ tuổi thanh xuân, những ngày đánh Mỹ ấy không bao giờ phai nhạt trong ký ức. Tôi, Đức, Trọng sau này đều chuyển ngành, theo nghiệp văn, nghiệp báo. Do nghề nghiệp, sau này chúng tôi được đi, được tiếp xúc và được viết về nhiều cuộc đời, nhiều tấm gương cũng rất sinh động và cao đẹp. Nhưng những năm tháng sống, chiến đấu ở Tiểu đoàn vẫn là những năm tháng đẹp nhất trong đời.

Người thứ hai: Đào Ngọc Tấn, quản lý Đại đội 11 những năm đánh Mỹ. Anh Tấn quê Nam Hà. Khi đó (1967-1968), bọn tôi còn rất trẻ, mới 22, 23 tuổi, còn anh Tấn chững chạc hơn, khoảng 29, 30. Anh xuất thân nông dân, bản tính thật thà như đếm. Sau bài viết về Nguyễn Thị Thịnh, tôi viết gửi báo Quân đội nhân dân bài báo nhỏ "Quản lý Tấn, một tấm gương liêm khiết". Báo đăng giữa trang 4 (là trang phông - trang quốc tế và những tin tức quan trọng trong nước). Nội dung bài báo chỉ là một câu chuyện nhỏ về anh Tấn: hàng tháng phát lương, phụ cấp, thanh toán tiền công tác phí, tiền ăn..., có những khoản tiền lẻ một xu, hai xu không ai lĩnh, anh Tấn làm một ống bương, hai đầu kín, một đầu anh xẻ rãnh nhỏ vừa đút lọt đồng xu. Việc làm của anh không ai biết. Ngày ngày, đồng xu nào không có người lĩnh, anh lẳng lặng cho vào ống bương. Đến cuối năm, anh mở ống bương ra, đếm được tất cả: 29,28 đồng (hai mươi chín đồng, hai hào, tám xu), mang báo cáo đơn vị đây là số tiền thừa của anh em trong năm, đề nghị Ban chỉ huy Đại đội 11 gộp vào, cải thiện cho anh em vui tết.

Sự việc chỉ có vậy. Khi viết, tôi không bình luận gì thêm. Nào ngờ Bác Hồ đọc bài báo nhỏ (chỉ khoảng 200 từ) ấy. Người khoanh tròn con số 29,28 đồng bằng mực đỏ và ghi bên: Tặng 1 huy hiệu.

Tháng 2-1998

Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin liên lạc - Tập 2”) 

0 comments:

Đăng nhận xét