Hà Duy Cường
Sau khi chiếm lĩnh toàn bộ chi khu Phú Khương, theo sát
các mũi tiến công của các đơn vị, Ban chỉ huy chiến dịch giải phóng tỉnh Tây
Ninh đặt sở chỉ huy tại trụ sở Hội đồng xã Long Thành, Long Hoa (huyện Phú
Khương) cách thị xã Tây Ninh 3km. Lúc đó khoảng 8 giờ ngày 30 tháng 4 năm 1975.
Sào huyệt cuối cùng của địch trong thị xã Tây Ninh đã bị
5 cánh quân của 5 tiểu đoàn bộ đội giải phóng Tây Ninh bao vây từ 4 hướng Đông,
Tây, Nam, Bắc. Hơn 90% các đơn vị bảo an, dân vệ, phòng vệ dân sự đã tan rã hoặc
đầu hàng. Trung đoàn 46 sư đoàn 25 chủ lực ngụy, tiểu đoàn biệt kích 81, liên
đoàn biệt động quân ngụy trên đường rút chạy về Sài Gòn đã bị các cánh quân ta
khóa chặt, tiêu diệt và đánh tan rã tại chỗ trên quốc lộ 22 vào chiều ngày 29
tháng 4. Quân và dân các huyện đến sáng ngày 30 tháng 4 đã làm chủ các chi khu,
yếu khu. Thị xã Tây Ninh còn lại 3 tiểu đoàn bảo an cùng các sắc lính địa
phương khác, đang trong tình thế bị cô lập.
Lúc đó, tại sở chỉ huy chiến dịch giải phóng, đồng chí
Nguyễn Thanh Dương - Chỉ huy trưởng đã hội ý thống nhất với Ban chỉ huy: "Địch
trong tình thế nguy cấp, chúng đã hoang mang cực độ. Đánh vào thị xã tất yếu sẽ
gây thiệt hại đến tính mạng và tài sản của dân, hơn nữa trong giờ phút cận kề
chiến thắng này, tôi muốn tìm cách giảm thiểu tối đa máu xương của cán bộ, chiến
sĩ. Vì vậy, tôi muốn thay đổi phương thức tiến công địch bằng cách thông qua phương
tiện thông tin liên lạc, đấu tranh trực diện với tỉnh trưởng ngụy, khống chế tư
tưởng buộc y phải đầu hàng và ra lệnh cho cấp dưới của y buông súng đầu hàng.
Tôi tin là chúng ta có thể thực hiện được. Ta ra lệnh cho các cánh quân siết chặt
thế bao vây, uy hiếp thị xã buộc chúng phải đầu hàng. Các đồng chí thấy thế
nào?".
Ban chỉ huy chiến dịch đã hoàn toàn nhất trí với phương
thức tiến công của đồng chí chỉ huy trưởng.
Mệnh lệnh ngay sau đó được thực hiện. Trung đội thông
tin trong đội hình sở chỉ huy đã sẵn sàng. Chỉ huy phó Nguyễn Thành Nghĩa ra lệnh:
"Trung đội thông tin mở máy bộ đàm PRC-25 bắt liên lạc với tòa hành
chính, tìm sóng điện đài của tỉnh trưởng ngụy".
Bằng những động tác chính xác, thành thạo của chiến sĩ
thông tin, tần số điện đài của tỉnh trưởng ngụy đã được mở.
Khoảng 5 phút sau, đầu máy bên kia có người lên tiếng:
- A lô, liên lạc hành dinh của đại tá tỉnh trưởng nghe
đây.
Ở đầu máy bên này, chỉ huy phó Nguyễn Thành Nghĩa dõng
dạc:
- Ban chỉ huy chiến dịch cần nói chuyện với đại tá
Tài.
- Ông đại tá đang bận, ông cần gì?
- Anh là ai?
Máy bộ đàm im khoảng 1 phút, bên kia một giọng nói run
run:
- Tôi - trung tá Tạ Kim Lời - tham mưu phó phụ trách hành
quân.
Chỉ huy phó Nguyễn Thành Nghĩa:
- Ông Tài đâu?
- Đang bận chỉ huy chiến đấu.
Đầu máy bên này đồng chí Năm Nghĩa xẵng giọng:
- Các anh còn gì nữa mà chiến đấu, đại quân chúng tôi đang
bao vây khắp nơi, chúng tôi đang đứng ngay trên cổ các anh rồi. Sài Gòn sắp thất
thủ, các chi khu, yếu khu đã bị quân giải phóng đánh chiếm, bọn chủ lực ngụy hết
đường tháo chạy đã đầu hàng và tan rã, quốc lộ 22 chúng tôi đã khóa chặt, bọn
lính bảo an, dân vệ của các anh đã bị đánh tan tác, còn ai để mà các anh chỉ
huy. Hãy gọi ngay ông Tài bảo tôi Năm Nghĩa - Tiểu đoàn trưởng 14 cần gặp.
Đầu dây bên kia im lặng.
Sau khi ra lệnh cho đồng chí phụ trách bộ đàm không tắt
máy, giữ liên lạc với các cánh quân hướng Châu Thành, thị xã Tân Biên. Tiểu
đoàn 14 đồng loạt nổ súng tiến công vào các mục tiêu trong thị xã, liên lạc các
cụm pháo đặt trên núi Bà tiếp tục bắn áp chế thành San Đá, dinh tỉnh trưởng.
Máy bộ đàm tiếp tục liên lạc với tiểu khu, khoảng 20 phút
sau phía bên kia tiếng vẫn giọng rè rè khi nãy:
- A lô, đại tá tỉnh trưởng muốn nói chuyện với Ban chỉ
huy phía Quân giải phóng.
Bên này, vẫn giọng nói rắn rỏi của đồng chí Năm Nghĩa:
- Tôi nghe, anh nói đi.
Đầu máy bên kia một giọng nói khác:
- Tôi đại tá Bùi Đức Tài - tỉnh trưởng muốn nói chuyện
với chỉ huy các ông.
Bên này, đồng chí Năm Nghĩa trao máy cho đồng chí Hai
Dương:
- Tôi chỉ huy trưởng Quân giải phóng Tây Ninh. Hai Dương
nghe đây, anh có phải là đại tá Tài không?
- Dạ phải, xin ông ra lệnh cho pháo ngưng bắn, lực lượng
giải phóng dừng tại chỗ, chúng tôi sẽ làm theo yêu cầu của các ông.
- Anh nghe đây: Nhân danh chỉ huy trưởng Quân giải phóng
Tây Ninh, tôi ra lệnh cho anh:
1. Thứ nhất, anh phải lệnh cho thuộc hạ của anh ở các đơn
vị, các chi khu, yếu khu buông súng đầu hàng.
2. Thứ hai, bản thân anh, toàn bộ các trưởng ty, ban chỉ
huy tiểu khu, các tiểu đoàn trưởng bảo an đầu hàng không một điều kiện nào cả,
nếu các anh muốn sống về với vợ con.
3. Thứ ba, nên nhớ các anh chỉ có hai con đường, một
là muốn được an toàn trở về với gia đình được cách mạng bảo đảm mạng sống lâu
dài thì phải đầu hàng ngay, hai là các anh sẽ tức khắc bị tiêu diệt nếu ngoan cố
chống cự. Chúng tôi không chịu trách nhiệm về mạng sống của các anh.
4. Điều cuối cùng, tôi ra lệnh anh dẫn toàn bộ cấp dưới
theo quy định đúng 10 giờ 30 phút phải có mặt tại trụ sở xã Long Thành để nhận
lệnh của Ban chỉ huy Quân giải phóng. Cho phép các anh dùng xe để đến đây, nên
nhớ các cánh quân giải phóng đã áp sát sào huyệt của các anh, mọi hành vi trái
với lệnh này các anh tức khắc sẽ bị tiêu diệt. Anh rõ chưa?
Khoảng 3 phút sau, đầu máy bên kia lên tiếng:
- Tôi chấp nhận yêu cầu của các ông.
Phía bên này giọng đồng chí Hai Dương rắn rỏi:
- Anh đầu hàng ngay lập tức và thực hiện các mệnh lệnh
của chúng tôi.
Đầu máy bên kia im lặng, 5 phút sau giọng nói của Bùi Đức
Tài vang lên:
- Tôi xin chấp nhận.
Đồng chí Nguyễn Thành Dương:
- Anh nói rõ: Tôi, đại tá Bùi Đức Tài - tỉnh trưởng ngụy
quyền Tây Ninh tuyên bố đầu hàng Quân giải phóng vô điều kiện, nói to lên.
Đầu máy bên kia vẫn tiếp tục im lặng. Máy bộ đàm vẫn mở,
đồng chí Hai Dương ra hiệu cho đồng chí Năm Nghĩa theo ý định đã được thống nhất
trước. Chỉ huy phó Nguyễn Thành Nghĩa dõng dạc:
- Điện đài chú ý, truyền ngay lệnh của Ban chỉ huy các
cánh quân theo vị trí đã phân công, lập tức đánh chiếm tòa hành chính, tiểu khu
Tây Ninh. Điện các cụm pháo chuẩn bị chờ lệnh.
Kế hoạch của Ban chỉ huy chiến dịch đã được thống nhất
với các huyện, thị, các tiểu đoàn là: sau khi chiếm lĩnh các vị trí được giao,
tiếp tục cho bộ đội tiến vào thị xã, chỉ nổ súng khi gặp những ổ đề kháng của địch
trên đường tiến quân, còn lại chủ yếu là thị uy, khống chế buộc địch phải tự
tan rã, khi có lệnh của Sở chỉ huy các cánh quân đồng loạt nổ súng nhưng tuyệt
đối không gây thương vong cho dân thường. Đồng thời tạo sức ép để Ban chỉ huy
chiến dịch dùng chính trị, binh vận đấu tranh buộc tỉnh trưởng ngụy phải đầu
hàng. Đến 9 giờ 30 phút ở phía Bắc, lực lượng vũ trang huyện Tân Biên đã chiếm
lĩnh toàn bộ núi Bà Đen và khu vực chung quanh tiến về hướng cầu Lâm Vồ. Ở phía
Bắc lực lượng thị xã đã làm chủ Bình Minh, Giồng Cà, phát triển về hướng dốc
cây Me; hướng Tây Nam, lực lượng huyện Châu Thành đã làm chủ Thanh Điền, Thái
Hiệp Thạnh. Hướng Đông, Tiểu đoàn 26 đã vượt qua khu Thương Binh đang phát triển
lên Trảng Dài. Phía Đông Nam, các tiểu đoàn 14, 16, 20, 22, 24 đã chiếm lĩnh
toàn bộ huyện Phú Khương, khống chế quốc lộ 22 đoạn ngã ba Giang Tân - Mít Một,
đang áp sát thị xã.
Theo lệnh của Sở chỉ huy, các cánh quân đã đồng loạt nổ
súng, uy hiếp địch.
Hai mươi phút trôi qua, từ phía tiểu khu địch có tín hiệu
Bùi Đức Tài xin gặp chỉ huy Quân giải phóng.
Bên này là đồng chí Năm Nghĩa:
- Thế nào, nói đi, tôi cho anh hay đến nước này anh chỉ
có một con đường, nếu không muốn bị cách mạng trừng trị.
Bên kia - giọng Bùi Đức Tài:
- Thưa ông, tôi Bùi Đức Tài - đại tá, tỉnh trưởng đã hạ
lệnh cho các chi khu, yếu khu, các tiểu đoàn, đại đội bảo an, lực lượng nghĩa
quân, nhân dân tự vệ bỏ súng đầu hàng. Nhân danh tỉnh trưởng tôi tuyên bố đầu
hàng vô điều kiện.
- Tốt, nhắc lại: lệnh cho anh 10 giờ 30 phút, anh và
các cộng sự phải đến trình diện tại địa điểm như đã quy định.
- Dạ, thưa ông.
Đột nhiên không ai bảo ai, các đồng chí trong Ban chỉ huy
chiến dịch đồng loạt đưa tay xem đồng hồ.
Lúc đó là 10 giờ 20 phút.
Chỉ huy trưởng chiến dịch Nguyễn Thanh Dương bước vội
đến ôm choàng các chiến sĩ thông tin. Ông ôm hôn thắm thiết đồng chí chiến sĩ
thông tin điều khiển máy bộ đàm PRC-25 và nói với mọi người:
- Đây là một kết cục quá tốt, đúng ý định lãnh đạo, chỉ
huy, đỡ tổn thất cho nhân dân và bộ đội ta. Cảm ơn các đồng chí thông tin, thật
tuyệt vời, các đồng chí đã lập công xuất sắc.
Sự việc diễn ra sau đó là phái đoàn của Tòa hành chính
ngụy quyền Tây Ninh do Bùi Đức Tài dẫn đầu trình diện trước Ban chỉ huy chiến dịch
giải phóng tỉnh tại trụ sở Long Thành diễn ra đúng 10 giờ 30 phút ngày 30 tháng
4 năm 1975 như lịch sử đã ghi nhận.
Thời khắc lịch sử hào hùng của quân dân Tây Ninh được
quyết định từ cuộc điện đàm lịch sử - một cuộc điện đàm mà các chiến sĩ thông
tin liên lạc Tỉnh đội Tây Ninh đã phục vụ đắc lực trên thế của người chiến thắng.
Bộ đội thông tin Tây Ninh xứng đáng nhận lời khen của Chỉ huy tỉnh trưởng. Lịch
sử ghi nhận chiến công của các đồng chí.
Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin liên lạc - Tập 2”)
0 comments:
Đăng nhận xét