Đại tá Hà Thị Tố Nga - nguyên Giám đốc Công ty Điện tử - Viễn thông quân đội phía Nam
Tôi và anh Hai Phủ gặp nhau,
quen nhau, rồi kết thân trong môi trường sinh viên, chúng tôi cùng học ngành vô
tuyến điện tử Trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Anh Hai Phủ học khóa 3, còn tôi
học khóa 6. Theo mong muốn của gia đình hai bên chúng tôi sẽ tổ chức lễ thành
hôn trước khi tôi tốt nghiệp ra trường. Nhưng tháng 8 năm 1964, đế quốc Mỹ đã tấn
công miền Bắc Việt Nam, cuộc sống của toàn thể nhân dân miền Bắc, hậu phương lớn
của công cuộc đấu tranh chống Mỹ, cứu nước của đồng bào miền Nam Việt Nam đã
hoàn toàn đảo lộn. Mặc dù vậy, tại Trường Đại học Bách khoa Hà Nội, anh chị em
sinh viên khóa 6 chúng tôi vẫn tiếp tục hăng say học tập, ra sức phấn đấu để
hoàn tất nhiệm vụ của năm học cuối cùng.
Một buổi chiều thứ bảy nắng
đẹp, khi mặt trời sắp lặn, bất chợt anh Hai Phủ xuất hiện lòng tôi hết sức vui
mừng. Anh Hai Phủ cùng đồng đội đang ngày đêm khẩn trương xây dựng công trình
thông tin dẫn đường cho sân bay Nội Bài chuẩn bị đón máy bay MIG về để tăng cường
bảo vệ bầu trời miền Bắc của Tổ quốc Việt Nam; anh đã tranh thủ ghé về trường
thăm tôi. Dưới bóng hoàng hôn chúng tôi nắm tay nhau đi chầm chậm dọc theo hàng
cây ven đường quanh sân vận động của Trường Đại học Bách khoa Hà Nội. Tôi xiết
chặt tay anh Hai Phủ và hỏi: - Anh! Em được thông báo Bộ Quốc phòng có ý định
điều động em vào phục vụ quân đội anh nghĩ sao?! Thoáng trầm ngâm rồi anh Hai Phủ
trả lời "Thì chấp hành lệnh điều động phục vụ quân đội chứ sao!". Anh
nói tiếp: Gia đình anh hầu hết đều là lính của Bộ đội Cụ Hồ, giờ thêm em thành
viên mới của gia đình cũng là lính của Bộ đội Cụ Hồ thì sẽ rất vui!
Sau đó mấy tháng tôi tốt
nghiệp Trường Đại học Bách khoa Hà Nội và hầu như gần hết lớp học của chúng tôi
đều nhận được lệnh gọi nhập ngũ.
Chấp hành lệnh động viên của
Nhà nước, ngày 05 tháng 7 năm 1965 tôi vào học Trường sĩ quan Thông tin, sau một
thời gian ngắn được huấn luyện về quân sự, tôi đã trở thành nữ chuẩn úy thuộc
Binh chủng Thông tin của Quân đội nhân dân Việt Nam.
Công trình thông tin dẫn đường
của sân bay Nội Bài vừa xây dựng xong, máy bay MIG về sân bay và đã tham gia bảo
vệ bầu trời Hà Nội, đó cũng là thời điểm anh Hai Phủ chuẩn bị đi công tác xa.
Được sự chấp thuận của tổ chức, chúng tôi tổ chức lễ thành hôn và vì yêu cầu phục
vụ công tác, tôi chỉ được nghỉ có 2 ngày phép để làm lễ cưới. Sau những giây
phút ngắn ngủi được vui bên nhau, tôi tiễn anh Hai Phủ đi công tác xa và trở về
sát cánh cùng đồng đội lao vào phục vụ chiến đấu.
Máy bay Mỹ tấn công phá hoại
miền Bắc ngày càng quyết liệt. Chúng từ miền Nam Việt Nam, từ Thái Lan, từ hạm
đội 7 ở biển Đông tiến đánh nhiều nơi trên khắp miền Bắc. Nhiều thành phố, làng
mạc, đường sá, cầu cống bị phá hủy điêu tàn; nhiều đồng bào bị sát hại. Dưới sự
lãnh đạo sáng suốt của Đảng của Bác Hồ, cán bộ, chiến sĩ Quân đội nhân dân Việt
Nam từ dân quân du kích, bộ đội địa phương đến bộ đội chủ lực đã bất chấp bom đạn,
luôn ngẩng cao đầu sẵn sàng chiến đấu giáng trả sự đánh phá điên cuồng của máy
bay và tàu chiến Mỹ.
Mặc dù làng mạc nhà cửa có bị
tàn phá, đồng đội, đồng bào có bị đổ máu, hy sinh nhưng cán bộ và chiến sĩ Quân
đội nhân dân Việt Nam đã cùng với nhân dân miền Bắc và đồng bào cả nước hết sức
phấn khởi tự hào khi nhìn thấy hàng loạt máy bay hiện đại của Mỹ bị bắn hạ.
Giặc Mỹ điên cuồng đánh phá
miền Bắc, chúng mơ tưởng nhân dân ta sẽ khuất phục đầu hàng trước sự tàn phá khủng
khiếp của bom đạn, nhưng chúng đã lầm to. Nhân dân miền Nam đã có truyền thống
bất khuất từ dòng máu ngàn đời của ông cha để lại: "Thà hy sinh tất cả! Chứ
nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ!”
Nhu cầu phục vụ chiến đấu hết
sức khẩn trương căng thẳng, chúng tôi làm việc bất kể ngày đêm, liên tục nghiên
cứu cải tiến máy móc thiết bị cho phù hợp với thời tiết khí hậu và yêu cầu chiến
đấu luôn thay đổi, nhanh chóng sửa chữa các khí tài bị hư hỏng trong chiến đấu,
nhiều máy móc thông tin bị hư hỏng nặng phải sửa chữa cả trung đại tu. Nhiều đợt
chúng tôi làm việc liên tục phải ăn ngủ tại chỗ, nhiều lần quá căng thẳng mệt mỏi
chúng tôi gục đầu bên bàn đặt khí tài ngủ thiếp đi trong giây lát, sau đó tỉnh
dậy dùng nước lạnh phả vào mặt để tỉnh táo tiếp tục làm việc. Binh chủng Thông
tin không những có trách nhiệm đảm bảo khí tài đáp ứng yêu cầu thông tin liên lạc
phục vụ chiến đấu cho các bộ tư lệnh các quân chủng Phòng không - Không quân, Đặc
công, Thiết giáp,... các sư đoàn, các quân khu ở miền Bắc... mà còn phải bảo đảm
khí tài thông tin phục vụ chiến đấu cho các đơn vị, bộ đội thông tin phải luôn luôn
ở tư thế sẵn sàng đi trước, phải luôn luôn làm việc "Quá tải" để phục
vụ chiến đấu. Chính qua những ngày tháng chiến đấu căng thẳng quyết liệt với giặc
Mỹ đã bộc lộ phẩm chất cao đẹp ở người lính thông tin liên lạc của Bộ đội Cụ Hồ.
Chúng tôi luôn luôn đoàn kết gắn bó sát cánh cùng nhau trong chiến đấu, quan
tâm chăm sóc nhau, chia sẻ cho nhau từng miếng ăn thức uống, sẵn sàng làm thêm
việc để cho đồng đội có được thì giờ nghỉ ngơi trong chốc lát. Ôi thiêng liêng
và tươi đẹp xiết bao mối tình đồng chí gắn bó giữa cán bộ và chiến sĩ thông tin
của Bộ đội Cụ Hồ.
Do máy bay Mỹ đánh phá miền
Bắc ngày càng quyết liệt, để phục vụ chiến đấu được nhanh chóng kịp thời và hiệu
quả hơn, theo chỉ đạo của Bộ tư lệnh Thông tin liên lạc, một mặt chúng tôi vừa
tổ chức nghiên cứu cải tiến khí tài, sản xuất lắp ráp các thiết bị thông tin mới,
tiến hành trung đại tu các máy móc bị hư hỏng tại nhà máy nằm sâu trong vùng rừng
núi; mặt khác chúng tôi tổ chức các đoàn công tác lưu động đem theo xe công
trình có đầy đủ thiết bị đo lường và dụng cụ chuyên môn; cùng máy phát điện,
ban đêm hành quân để máy bay Mỹ khó phát hiện được mục tiêu, tranh thủ đến sửa
chữa các máy móc thông tin liên lạc tại khắp các trận địa chiến đấu trên chiến
trường ở miền Bắc.
Một đêm mùa thu tháng 8 năm
1966, tôi đang cùng đồng đội sửa chữa máy móc thiết bị thông tin cho Sư đoàn
312 chuẩn bị lên đường vào miền Nam chiến đấu, biết anh Hai Phủ đi công tác xa
vừa có dịp trở về Hà Nội, thủ trưởng đơn vị đồng chí Trần Tấn Nhứt đã cho xe đến
nơi tôi đang làm việc với ý định tạo điều kiện giúp cho vợ chồng chúng tôi tranh
thủ được gặp nhau sau một năm xa cách, nhưng số thiết bị máy móc phục vụ chiến
đấu hư hỏng chưa được sửa chữa xong, mặc dù được tin chồng về trong lòng tôi rất
xôn xao nhưng tôi không thể lên xe về Hà Nội. Sau 2 ngày đêm làm việc cật lực để
sửa chữa xong số máy móc bị hư hỏng, đêm thứ ba đồng đội đã đưa tôi ra ga Thái
Nguyên để về Hà Nội trong tiếng gầm rú bắn phá rền vang của máy bay Mỹ và tiếng
máy bay MIG bảo vệ bầu trời của Không quân nhân dân Việt Nam. Sau mấy ngày ngắn
ngủi vui vẻ bên nhau, tôi lại tiễn anh Hai Phủ lên đường và lần ấy sau 5 năm
dài chúng tôi mới lại được gặp nhau.
Trong sự nghiệp kháng chiến
cứu nước của mình, nhân dân Việt Nam đã nhận được sự giúp đỡ hết sức to lớn của
các nước bạn, chỉ riêng lĩnh vực thông tin liên lạc đã được các nước trợ giúp
cho rất nhiều máy móc thiết bị khác nhau. Những máy móc đó có chất lượng cao và
bền vững nếu được sử dụng ở môi trường khí hậu ôn đới hoặc hàn đới, còn ở Việt
Nam với môi trường khí hậu nhiệt đới có nhiệt độ và độ ẩm cao, các máy móc thiết
bị đó thường dễ bị hư hỏng hàng loạt. Cần phải nghiên cứu nắm vững tính năng kỹ
thuật của các loại máy móc để sử dụng chưa đủ, chúng tôi còn phải tiến hành nhiệt
đới hóa toàn bộ các máy móc thiết bị thông tin liên lạc của nước bạn trợ giúp;
chúng tôi cho tháo rời toàn bộ máy móc thiết bị ra từng bộ phận, thậm chí từng
linh kiện một để sấy, tẩm phủ bảo quản rồi lắp ráp lại nhằm bảo đảm khả năng sử
dụng của các khí tài đó phục vụ tốt cho chiến đấu trong các điều kiện khắc nghiệt
về thời tiết của môi trường khí hậu nhiệt đới ở Việt Nam. Cán bộ và chiến sĩ
thông tin của Bộ đội Cụ Hồ đã hoàn thành được nhiệm vụ hết sức khó khăn của
mình.
Cuộc trường kỳ kháng chiến
chống Mỹ, cứu nước của đồng bào miền Nam và chiến đấu chống giặc Mỹ gây chiến tranh
phá hoại ác liệt của nhân dân miền Bắc vẫn còn chưa đến ngày kết thúc. Sau nhiều
năm sát cánh cùng đồng đội phục vụ chiến đấu trong bom đạn khói lửa, lãnh đạo của
Bộ tư lệnh Thông tin liên lạc đã tạo điều kiện cho tôi được hưởng niềm vui làm
mẹ khi anh Hai Phủ trở về Hà Nội công tác. Ngày 16 tháng 10 năm 1972 khi tôi được
đưa vào phòng sinh ở Bệnh viện Quân đội 108 tại Hà Nội thì tiếng còi báo động
máy bay giặc Mỹ phá hoại rền vang, mọi người đều bắt buộc phải xuống hầm trú ẩn
trừ tôi phải nằm im tại chỗ cùng với bác sĩ hộ sinh đứng bên cạnh. Sau khi tôi sinh
cháu được 30 phút thì tiếng còi báo động máy bay Mỹ phá hoại lại vang lên, lần
này được sự giúp đỡ, tôi và cháu bé buộc phải xuống hầm trú ẩn. Chính trong những
giây phút đó, trong đầu tôi vang lên tiếng nói của Bác Hồ: "Không có gì
quý hơn độc lập tự do!".
Giặc Mỹ đã tăng cường tấn
công Hà Nội, Nhà ga Hàng Cỏ, Khâm Thiên, Nhà máy điện Yên Phụ và nhiều khu trung
tâm khác của Hà Nội đã bị máy bay Mỹ điên cuồng tấn công, nhưng nhân dân thủ đô
cùng đồng bào cả nước không khuất phục. Ngày 18 tháng 12 năm 1972, đã diễn ra trận
Điện Biên Phủ trên không, trong 12 ngày đêm trên bầu trời Hà Nội, tôi được phép
đưa cháu Tuấn gần tròn hai tháng tuổi sơ tán đến nơi an toàn và được lệnh cấp tốc
trở về cùng đồng đội khẩn trương nghiên cứu chế tạo thiết bị bảo đảm thông tin
liên lạc chống được nhiễu do pháo đài bay B52 của Mỹ phát ra. Sau 12 ngày đêm
chiến đấu quyết liệt, quân và dân ta đã hoàn toàn chiến thắng, đã bắn hạ hàng
loạt máy bay Mỹ nhất là B52 giành thắng lợi giòn giã buộc đế quốc Mỹ phải ngồi
vào bàn ký kết Hiệp định đình chiến Pa-ri, cam kết chấm dứt chiến tranh phá hoại
miền Bắc và rút quân khỏi miền Nam.
Hòa bình đã trở về trên miền
Bắc Việt Nam, nhưng cán bộ và chiến sĩ bộ đội thông tin vẫn chưa được nghỉ
ngơi, vì sự nghiệp giải phóng miền Nam thống nhất đất nước vẫn còn đang tiếp diễn.
Tôi cùng đồng đội tiếp tục
ngày đêm tận tụy làm việc để chi viện cho chiến trường miền Nam, với niềm tin
và lòng khát khao mong đợi ngày giải phóng miền Nam, ngày toàn thắng ắt sẽ đến.
Ngày 30 tháng 4 năm 1975,
ngày vui toàn thắng của dân tộc Việt Nam đã đến, Tổ quốc Việt Nam đã được thống
nhất - độc lập - tự do hoàn toàn.
Trong niềm vui chiến thắng,
tôi cùng đồng đội được giao nhiệm vụ vào miền Nam phục vụ yêu cầu khai thác sử dụng
hệ thống viễn thông. Hệ thống viễn thông ở miền Nam do Mỹ trang bị, chúng tôi
chỉ thông thạo sử dụng và quản lý các thiết bị thông tin liên lạc của các nước
xã hội chủ nghĩa trợ giúp. Làm thế nào để nhanh chóng nắm bắt được tính năng kỹ
thuật, bảo đảm có thể khai thác sử dụng hệ thống thiết bị viễn thông của Mỹ là
một thách đố lớn đối với các sĩ quan thuộc Binh chủng Thông tin của Quân đội nhân
dân Việt Nam. Chúng tôi không những đã nhanh chóng làm chủ được kỹ thuật, nắm vững
được tính năng sử dụng và đã tổ chức điều hành hoạt động hệ thống viễn thông của
Mỹ để phục vụ yêu cầu chỉ huy lãnh đạo của Nhà nước Việt Nam thống nhất. Bằng tấm
gương tận tụy làm việc, nhanh nhạy nắm vững kỹ thuật chuyên môn, linh hoạt sáng
tạo thực sự chinh phục được các sĩ quan trong bộ máy chính quyền cũ còn ở lại,
làm cho họ "dần dần hiểu ta hơn" hợp tác cùng chúng ta tiếp tục làm
việc, khôi phục hệ thống viễn thông ICS đảm bảo thông tin thông suốt, góp phần
xây dựng Tổ quốc Việt Nam thân yêu sau những năm dài bị chiến tranh tàn phá. Có
hòa bình, có độc lập - tự do, chúng ta nhất định sẽ xây dựng Tổ quốc Việt Nam
đàng hoàng hơn, to đẹp hơn như Bác Hồ kính yêu hằng mong muốn.
Nhân dân Việt Nam, Đảng Cộng
sản Việt Nam, Nhà nước Việt Nam đã đánh giá cao những thành tích đóng góp xuất sắc
của Binh chủng Thông tin Quân đội nhân dân Việt Nam cho sự nghiệp kháng chiến cứu
nước giành độc lập - tự do thống nhất của Tổ quốc Việt Nam, phong tặng Binh chủng
Thông tin Đơn vị anh hùng của lực lượng vũ trang.
Trải qua những năm tháng sát
cánh cùng đồng đội khắc phục mọi khó khăn, chịu đựng mọi gian khổ thử thách để phục
vụ chiến đấu trong Binh chủng Thông tin Quân đội nhân dân Việt Nam; tôi có vinh
dự lớn được Binh chủng Thông tin bầu là đại biểu đi dự Đại hội Đảng toàn quân. Tại
Đại hội tôi đã thay mặt chị em phụ nữ trong quân đội nói lên lòng biết ơn sâu sắc
đối với Bác Hồ kính yêu, đối với Đảng Cộng sản Việt Nam và Quân đội nhân dân Việt
Nam đã tạo điều kiện cho chị em phụ nữ chúng tôi được tham gia chiến đấu, được
rèn luyện thử thách và phục vụ Quân đội nhân dân Việt Nam anh hùng. Những năm
tháng cùng đồng đội là những kỷ niệm đẹp nhất của đời tôi, tôi mãi mãi không
bao giờ quên!
Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin”)
0 comments:
Đăng nhận xét