28.1.25

Hình bóng em - cô gái tổng đài

Dương Đại Hành

Cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước kéo dài 20 năm. Càng gần thắng lợi, càng nhiều gian nan. Cả nước dấy lên phong trào "Tất cả cho tiền tuyến, tất cả để đánh thắng giặc Mỹ xâm lược". Nam giới ra tiền tuyến cả. Giặc đến nhà đàn bà cũng đánh, phát huy truyền thống thuở Bà Trưng, Bà Triệu và phong trào phụ nữ ba đảm đang: lao động, sản xuất, chiến đấu, hàng vạn phụ nữ xung phong nhập ngũ, vào quân đội, sát cánh cùng nam giới từ hậu phương ra tiền tuyến đánh giặc.

Trong các quân binh chủng thì có lẽ Binh chủng Thông tin là có nhiều chiến sĩ gái nhất. Hội tụ về Binh chủng phần lớn là các cô gái của các tỉnh miền Bắc như: Hà Nội, Bắc Thái, Hà Tây, Hà Bắc, Vĩnh Phú, Quảng Ninh, v.v...

Trạm A56 chúng tôi đóng quân ở vùng Kép, cũng là một trạm thông tin lớn. Quân số 23 đồng chí mà vẻn vẹn chỉ có tôi và anh Xuân Số là nam giới. Phụ nữ là phái đẹp không có điều gì phải bàn cãi nữa rồi; còn bảo họ là phái yếu thì có lẽ cần phải xem xét lại. Họ có nhiều đức tính hơn hẳn cánh mày râu như: nhịn nhường, kiên trì, mềm dẻo, nhưng cũng rất kiên quyết và hăng hái. Kiên trì vượt qua khó khăn và đảm đương đủ mọi công việc. Năm 1972, kẻ địch đẩy mạnh chiến tranh phá hoại bằng không quân ra miền Bắc. Hệ thống dây trần tuyến phía Bắc cũng liên tục bị đánh phá. Anh chị em chẳng quản gian lao, đảm bảo các ca kíp làm việc, dù đêm ngày, dù khó thế nào cũng nhanh chóng khôi phục thông tin liên lạc phục vụ các cấp chỉ huy chiến đấu.

Để phòng địch đánh vào Trạm A56, cấp trên cho thành lập trạm thông tin dự bị lấy tên là "Sông Thương". Chấp hành nhiệm vụ trên giao, ngay trong đêm mùa đông rét như cắt da, xé thịt ngày ấy, các chiến sĩ gái vai mang vác nặng lặc lè dây cùng máy, leo đồi, lội suối đến 1 giờ 30 phút sáng hôm sau trang thiết bị đã được lắp ráp xong, liên lạc thử với các nơi thông suốt. Tiếng người con gái lanh lảnh bên tai: "Sông Thương đây, A56 đâu", "Sông Thương đây, A56 có nghe rõ không"?

"A56 gọi Sông Thương nghe rõ không?". Tôi chộp lấy máy trả lời: "Nghe rõ và tốt lắm". Tôi nhắc Ái Thu đang trực tổng đài ở A56: "Ngày mai trạm ta ra bích báo. Riêng anh có một bài thơ để tặng các cô gái tổng đài. Anh đọc để Ái Thu nghe nhé:

HÌNH BÓNG EM - CÔ GÁI TỔNG ĐÀI

Tặng các chiến sĩ gái tổng đài

Em là cô gái tổng đài

Sớm hôm bên máy miệt mài gọi, thưa.

Cho dù ngày nắng, đêm mưa

Em ngồi bên máy, em thưa nhịp nhàng.

Lắng nghe tiếng máy reo vang

Như nghe tiếng súng phương Nam công đồn

Lá báo reo gọi đổ dồn

Mà nghe như thấy bốt đồn thù tan.

Đêm nay gió núi, trăng ngàn

Em ngồi bên máy lòng tràn ước mơ,

Phương Nam rộn rã bóng cờ

Em là tiếng súng điểm giờ tấn công,

Mẹ già chưa ngủ đêm đông

Mẹ mong con gái lập công diệt thù.

Con yêu, mẹ hát, mẹ ru

Mong con khỏe đẹp, trăng thu dịu dàng

Đến ngày tái ngộ tao khang

Có thêm chàng rể mẹ càng yên vui,

Giấc mơ no ấm ngọt bùi

Ba năm là thế tin vui đã về"!

Sau này, bài thơ của tôi đã được anh Xuân Số phổ nhạc thành một bài hát cho anh em chiến sĩ thông tin A56 chúng tôi. Đã 30 năm, một phần ba thế kỷ, tôi quên làm sao được những gương mặt thân thương đã cùng nhau chia sẻ ngọt bùi.

A56 và các nét sinh hoạt đời thường của chúng tôi thời đó nay đã thành những kỷ niệm không thể nào quên.

Đăng bởi Quang Hưng (nguồn “Ký ức Cựu chiến binh Thông tin liên lạc - Tập 2”) 

0 comments:

Đăng nhận xét